Edit: Huyên
Sáng sớm hôm nay, từ việc mặc quần cho đến đánh răng Nguyễn Tứ đều phải nắm tay làm giúp. Vóc dáng Tần Tung quá thấp nên không với lên bồn rửa mặt được, Nguyễn Tứ đành bắt cái ghế cho cậu leo lên. Hai người cùng nhe răng với tấm gương, chải vô cùng kĩ.
"Đây là Nha Nha Nhạc!" Tần Tung ngậm kem đánh răng mơ hồ nói, "Em biết nè."
Nguyễn Tứ súc miệng, đặt khăn mặt lên đầu của cậu, hát: "Nha Nha Nhạc có dinh dưỡng, răng khỏe mạnh vừa trắng vừa chắc. Cái quảng cáo này ai mà không biết, em nhanh lên coi, rửa mặt xong rồi ăn sáng."
"Trắng á?" Tần Tung cũng súc miệng, nhe ra hàm răng trắng nhỏ cho Nguyễn Tứ nhìn, mong đợi hỏi: "Thật sự sẽ trắng hơn chắc hơn hả?"
Nguyễn Tứ kéo khăn mặt xuống, lung tung lau mấy cái trên mặt cậu rồi kéo người chạy vào nhà bếp, "Trắng trắng trắng."
"Không chắc à?" Đầu ngón tay Tần Tung đụng đụng răng, lo âu nói: "Hình như đang lắc."
Nguyễn Tứ bước vào nhà bếp, ngửi được mùi thơm của trứng hấp, không chú ý nghe Tần Tung đang nói gì, qua loa "ừ" một tiếng. Bà nội đang chờ hai đứa đến, đưa cho mỗi đứa một chén nhỏ, bên trong đựng đầy trứng hấp. Trứng hấp hơi trơn mềm, múc một muỗng đưa vào trong miệng, trứng có vị mặn, nuốt xuống cổ họng rồi mà đầu lưỡi vẫn còn dư vị.
Tần Tung ăn một miếng thì dùng đầu lưỡi đụng đụng hàm răng, càng ăn càng cảm thấy cái răng càng thêm lắc. Cậu vừa hít vừa hỏi Nguyễn Tứ: "Răng anh có lắc không?"
Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/260666/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.