Cốc trà sữa lăn trên mặt đất, cuốn theo cả bụi bặm. Tầm Dĩnh nhìn thấy, muốn cúi đầu nhặt, Lâm Tố thấy cô ấy khom lưng, nói: "Đừng nhặt, không cần nữa."
Tầm Dĩnh dừng lại động tác, ngẩng đầu nhìn cô.
Lâm Tố vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, lông mi cô khẽ rũ xuống, ánh nắng chiều phủ lên tạo thành một cái bóng râm hình quạt nho nhỏ bên dưới. Đôi con ngươi màu trà của cô bị một lớp mây đen che phủ, không ai thấy được cảm xúc thật sự ở bên trong.
Biểu tình trên mặt Lâm Tố vẫn bình tĩnh như thường, không có thay đổi gì cả.
"Cô đã bị sa thải, ngày mai không cần đi làm nữa."
Lâm Tố nói xong thì cầm đồ của mình đi ra khỏi tổ phim. Tầm Dĩnh vẫn giữ động tác khom người chưa kịp đứng thẳng lại, chờ đến khi phản ứng lại lời của Lâm Tố, cô ấy đứng thẳng lưng, đuổi theo Lâm Tố.
"Vì sao?" Tầm Dĩnh vội hỏi.
Lâm Tố cũng không quay đầu, đáp: "Không vì cái gì cả, hành vi trong buổi sáng hôm nay của cô rất không chuyên nghiệp. Chuyện như thế phát sinh ở tổ phim khác kết quả cũng sẽ như vậy thôi."
"Nhưng sáng nay cô không lập tức đuổi tôi mà, cô còn sợ tôi mới sinh con xong tâm trạng bị ảnh hưởng mà mua trà sữa cho tôi." Tầm Dĩnh nói, "Bây giờ cô lại muốn đuổi việc tôi, có phải vì tôi là vợ của Đông Loan, năm đó cô và Đông Loan..."
"Tầm tiểu thư." Lâm Tố cuối cùng vẫn dừng bước, lên tiếng.
Tầm Dĩnh vì vội vàng đuổi theo nên khuôn mặt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946081/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.