Hình ảnh của Đào Mục Chi trong mắt mẹ càng ngày càng xấu đi.
Đầu tiên là nói cô chia tay với Đào Mục Chi, sau đó thì bảo cô phải tuyệt giao với hắn. Nhưng cô và Đào Mục Chi vốn không có quan hệ yêu đương, nên cô không cần phải chia tay với hắn. Đào Mục Chi cũng không phải tên cặn bã giống như người đàn ông trong miệng bà, cô càng không cần phải tuyệt giao với Đào Mục Chi.
Nhưng khi mẹ yêu cầu như vậy, cô vẫn đồng ý rồi.
Hình ảnh của Đào Mục Chi trong mắt mẹ càng ngày càng xấu đi có lẽ là bởi vì bà đã coi những hành động việc làm của hắn thành người đàn ông kia. Bởi vì bà hiểu nhầm, nên mới trở nên như vậy. Nhưng dưới tình huống lúc đó, cô không muốn mẹ phải tiếp tục chìm đắm vào những ký ức trước đây, nên mới đồng ý với mẹ sẽ tuyệt giao với Đào Mục Chi.
Nhưng thực tế là cô sẽ không thể tuyệt giao với Đào Mục Chi, nếu không về thành phố A rồi cô phải ăn ngủ thế nào?
Lâm Tố: "..."
Phì phì phì! Ăn cơm! Chỉ có ăn cơm thôi, cô và Đào Mục Chi không có ngủ!
Cứ như thế, ăn trưa xong, Lâm Tố cũng dỗ dành cho mẹ yên tâm xong, lại nói lời tạm biệt mới lái xe rời nhà. Hơn mười một giờ trưa xuất phát, ba giờ chiều Lâm Tố lái xe về đến nhà ở thành phố A.
So với bảy ngày trước khi rời khỏi đây, căn nhà vẫn không có gì thay đổi. Nhưng một lần nữa quay về, Lâm Tố nhìn đám ảnh chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946065/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.