Art: Weibo @眠狼 
Chương 17: Tôi không muốn đến bệnh viện 
Dịch: CP88 
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn! 
*** 
Nếu là mặt sinh lý dễ thu hút đối phương hơn thì chi bằng cô thử lấy thứ này quyến rũ Đào Mục Chi, dù sao hai người họ bây giờ không còn quan hệ gì nữa rồi, cô lại không tin không thể đạp đổ bức tường thành này của Đào Mục Chi. 
Lâm Tố vừa ném ra một quả bom hạng nặng. 
Lời của cô đã đủ rõ ràng, người trưởng thành bình thường nghe đến đây đều sẽ hiểu cô bị hạ loại thuốc nào, Đào Mục Chi là bác sĩ, càng nên hiểu. 
Quả nhiên, Đào Mục Chi nghe cô nói xong, lập tức hỏi: "Cô đang ở đâu?" 
"Quán bar AU, phòng bao 204 tầng hai." Lâm Tố mềm nhũn nói. 
"Bên cạnh có ai? Có thể liên hệ với bảo vệ của quán bar không?" Đào Mục Chi hỏi. 
"Không được, cửa phòng bao bị khóa chặt rồi, bây giờ tôi cũng không có cách nào lớn tiếng gọi người." Lâm Tố đáp. 
"Kẻ hạ thuốc cô đâu?" Đào Mục Chi hỏi. 
Lâm Tố quay đầu liếc về phía phòng bao, Lại Tân vẫn còn tràn đầy hi vọng đợi cô quay lại. 
"Anh ta đi vệ sinh rồi, có lẽ cũng sắp quay về." Lâm Tố nói. 
Đào Mục Chi nói: "Cô không có cách nào tự ra khỏi phòng bao sao?" 
Lâm Tố: "..." 
Tôi bị hạ dược đó, bây giờ cả người mềm nhũn rồi, nói chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946030/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.