Việc đàm phán được nối lại giữa ba bên khiên hai dự án đều quay trở lại nhịp chạy của nó. Định đã tiến cử cho ông Thụ một tay kỹ sư cứng cựa để tiếp quản công việc của anh bên Gia Lâm. Còn anh, tự cho mình vài ngày thư thả. Thân thể được thả lỏng, nhưng đầu óc anh lúc nào cũng rối bời. Vỉ thuốc kia như khối thuốc chỉ chờ phát nổ khiến mỗi lần Định nhìn Dương đều như người câm, muốn nói mà không sao cất nổi nên lời. Khuôn mặt cô trong sáng, ánh nhìn thẳng thắn nhường kia, nếu như anh hiểu sai thì sẽ là sự tổn thương thế nào? Nhưng nếu mà ngược lại...
Định không dám nghĩ thêm. Chính bởi không biết làm gì trong tình thế này, Định không hay rằng mình có tâm lý muốn né tránh Dương. Buổi chiều, anh hẹn Quân đi làm nột ván bi - a. Cu cậu đã chuẩn bị đến ngày bay, lại bị mẹ quản thúc suốt, nghe anh rủ đi thì phởn chí chạy thẳng một mạch.
Hai chú cháu chơi bi - a suốt một buổi chiều. Tất nhiên, trình nghiệp dư như Định thì không thể lại với Quân. Anh thua trắng, bất lực nhìn Quân ăn liền một mạch.
"Chú đúng là không có khiếu mấy cái vụ này."
"Đúng rồi. Nhái Bén còn có khiếu hơn là chú!"
Thấy Định sững ra.
"Cháu chơi với Dương rồi à?"
Quân có vẻ hơi mất tự nhiên, cậu ấp úng. "À thì cái lần cháu bị đánh hội đồng ấy, Dương cũng đến chơi nên mới kịp thời cứu cháu chứ."
Định nhíu mày, hỏi thẳng: "Ý chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-gia-xi-tin/2211148/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.