Trong lúc vô tình Dư Tử Cường lái xe ngang qua thì nhìn thấy Đinh Tiểu Nhiên đang vừa nói vừa cười với Tạ Thiên Ngưng, đau khổ trong lòng liền vơi đi mấy phần, mặc dù không nghe được bọn họ nói gì, nhưng chỉ cần có thể thấy nụ cười của cô thì đã vui rồi.
Có lẽ anh cũng nên đối mặt thực tế.
Đinh Tiểu Nhiên không phát hiện Dư Tử Cường đang ở rất gần, nhưng Điền Vĩ lại thấy, linh quang chợt lóe đột nhiên nghĩ ra được một kế, vì vậy đi tới gõ cửa kính xe.
Dư Tử Cường ngẩng đầu nhìn lên, thấy là Điền Vĩ, vẻ mặt lập tức ảm đạm quay kính xe xuống, không vui hỏi: “Anh tới làm gì?"
“Muốn thương lượng với cậu một chút chuyện." Điền Vĩ vịn tay ở cửa kính xe, mặt đầy gian xảo.
“Tôi chẳng có gì để thương lượng với anh."
“Đương nhiên là có, bởi vì giữa chúng ta đều nhắm trúng một người."
“Tuy là vậy nhưng tôi không có gì cần để thương lượng với anh." Dư Tử Cường cực kỳ không muốn thấy Điền Vĩ, vì thế định đóng lại cửa kính xe.
Điền Vĩ quýnh lên, lập tức nói toàn bộ suy nghĩ trong lòng mình, “Nếu cậu muốn ở cùng Đinh Tiểu Nhiên, tôi có cách."
Lời này vừa ra, Dư Tử Cường lập tức dừng tay kinh ngạc nhìn Điền Vĩ, biết rõ hắn không có ý tốt nhưng vẫn mở miệng hỏi, “Cách gì?"
Thấy Dư Tử Cường nóng vội, tà niệm trong lòng Điền Vĩ càng cao hơn, cười nói: “Làm việc gì cũng cần phải có thù lao mới được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-vung-len-khieu-chien-thieu-gia-ac-ma/2629038/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.