Chung Mẫn Liên đứng chờ ở ngoài cửa hết 10 phút, kết quả mười lăm phút vẫn không thấy người bên trong ra ngoài, liền xông thẳng vào trong, ai ngờ khi đẩy cửa vào liền thấy Đinh Tiểu Nhiên từ trong toilet bước ra, trên người quấn thêm cái mền, thoạt nhìn chẳng ra thể thống gì, khiến người ta rất không ưa, không nhịn được chế nhạo một câu, "Quả nhiên hạng con gái tầm thường."
"..." Đinh Tiểu Nhiên không ngờ tới vừa mới bước ra liền gặp Chung Mẫn Liên, cô biết rõ bộ dạng mình bây giờ trông như thế nào, chỉ có thể cười ngượng đáp lại, lễ phép chào, "Dì ơi, dì —— "
Nhưng lời còn chưa nói xong đã bị người lớn tiếng cắt ngang, "Câm miệng, ai cho cô gọi tôi là dì, tôi và cô chẳng quen biết gì cả."
"Cháu—— "
"Được rồi được rồi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa, Tử Cường đi theo mẹ về." Chung Mẫn Liên thấy Dư Tử Cường đã mặc xong quần áo, định mang anh đi bỏ lại Đinh Tiểu Nhiên.
Dư Tử Cường đã sớm mặc xong quần áo đứng bên ngoài chờ Đinh Tiểu Nhiên, ai ngờ chờ hết hai phút, dù có chút bất ngờ nhưng anh vẫn có thể ứng phó, đi tới trước mặt Đinh Tiểu Nhiên, ôn nhu hỏi: "Sao em lại quấn thêm cái mền vào hả?"
"Em, em ——" Đinh Tiểu Nhiên lúng túng cúi đầu, không thể nói trước mặt Chung Mẫn Liên rằng trên người cô có quá nhiều vết hôn.
Cô không nói, nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt ngây thơ đơn thuần của cô là đã biết, vì vậy cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-vung-len-khieu-chien-thieu-gia-ac-ma/2628968/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.