Hồng Thiên Phương nghe được lời cầu cứu của con gái, mặc dù rất lo lắng, sợ hãi, nhưng vẫn muốn la mắng cô mấy câu, "Mới vừa rồi đã bảo con phải chuyện quan trọng trước, nhưng con vẫn cứ không nghe, giờ tốt rồi, mọi thứ đều bị hủy hết rồi đó. Cha vốn cho rằng con rất thông minh, đủ lý trí, nhưng cha đã sai, trong lòng con chỉ muốn báo thù nên mới thành như vậy, chứ con không hề thông minh gì cả."
"Cha, thật xin lỗi, con —— bây giờ không phải lúc la mắng con , trước mắt mau cứu con ra đi, chỗ này cao quá, con rất sợ." Hồng Thi Na đã sợ đến mất bình tĩnh, không chỉ sợ Phong Khải Trạch đẩy cô xuống lầu, càng sợ anh giữ không chặt khiến cô bị ngã xuống.
"Cha thật hối hận vì lúc đầu đã chọn con."
"Cha, thật xin lỗi, con sai rồi, con không nên chỉ lo nghĩ đến báo thù,con sai rồi."
"Ai ——" nghe con gái nhận sai, Hồng Thiên Phương chỉ có thể nặng nề thở dài, muốn mắng cũng mắng không nổi, nhìn Phong Khải Trạch, cầu khẩn nói: "Phong Khải Trạch, cậu muốn thế nào, nói đi."
Phong Khải Trạch hạ chiếc nhẫn trên tay xuống bên mặt củaHồng Thi Na, vạch ra một vết máu đỏ, lạnh lùng nói: "Hồng Thiên Phương, tham vọng của ông quả là không nhỏ, muốn đoạt lấy 60% cổ phần Phong thị đế quốc, bất quá có một chuyện ông dường như chưa biết."
"Chuyện gì?"
"Ăn nhiều thì cũng phải có năng lực kiếm tiền mua cơm chứ, ông muốn nuốt luôn cả 60% Phong thị đế quốc kia, vậy xin hỏi ông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199397/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.