Tạ Thiên Ngưng vẫn luôn ngồi ở bên cạnh, nhìn Tạ Minh San cùng Ninh Nghiên ăn như hổ báo, mặc dù lúc trước họ đã làm ra rất nhiều chuyện khiến cô tức giận, nhưng thấy họ khốn khổ như vậy, cơn giận trong lòng cũng đã từ từ biến mất, giờ chỉ còn lại sự thương hại thôi.
Phong Khải Trạch vẫn luôn im lặng ngồi ở trên ghế sa lon , nhìn chằm chằm tờ báo trong tay, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn, đề phòng hai mẹ con đang ăn cơm. Nếu như không phải lúc trước ở ngoài vườn hoa nghe những lời sám hối của hai mẹ con họ, anh tuyệt đối sẽ không cho họ vào nhà.
Đới Phương Dung vẫn còn kinh ngạc, lần đầu tiên trong đời thấy dáng vẻ của quỷ chết đối, hơn nữa theo lý mà nói họ sẽ không rơi vào tình cảnh thê thảm thế này, nhưng giờ nhìn thấy họ thế khiến người khác không thể không kinh ngạc.
Không bao lâu, thức ăn trên bàn đã bị quét sạch, một hạt cơm hay chút đồ ăn thừa cũng không còn.
"Thím Chu , mang thêm đồ ăn đến đây đi." Tạ Thiên Ngưng thấy đồ ăn trên bàn không còn , nghĩ còn chưa đủ, liền kêu thím Chu đi chuẩn bị.
Thím Chu còn chưa kịp nói, Tạ Minh San đã trả lời trước, "Không cần, em ăn no rồi."
"Thím, thím cũng đã no rồi." Ninh Nghiên lúng túng trả lời, vừa rồi do quá đói nên không còn nhớ đến mặt mũi sỉ diện gì, chỉ còn thấy thức ăn liền nhào đến ăn. Sau khi ăn nó liền mới cảm thấy xấu hổ, nói chuyện cũng không dám lớn giọng.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199389/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.