Hồng Thừa Chí bị đảkích, lúc trước rất kính trọng và yêu thương cha. Vào giờ khắc này đãbiến thành hư không, chỉ còn lại sự oán hận, nhưng dù hắn có hận thế nào thì cũng thể thay đổi chuyện bị giữ lại làm con tin.
“Anh,anh yên tâm, em nhất định sẽ cùng ba nghĩ biện pháp cứu anh ra." HồngThi Na cam kết, mặc dù không muốn anh mình ở lại làm con tin, nhưng bảnthân cô cũng không muốn lưu lại, nên cô chỉ đành biết biết xin lỗi không thể làm gì khác, chuyện này muốn trách thì phải trách Phong Gia Vinh.
"Nghĩ cách, đến bao lâu thì mới có cách hả, một năm hay là hai năm, thậm chícó thể là mười năm, chẳng lẽ các người muốn tôi phải trải những nămtháng u tối không thể nhìn thấy mặt trời sao? Chỉ cần nghĩ ở đây mộtngày tôi cũng đã không thể chịu nổi rồi." Hồng Thừa Chí càng nói càngkích động, mãnh liệt phản bác những uẩn khuất trong lòng mình, vốn hắnrất thương yêu em gái mình, nhưng bây giờ tất cả trong lòng hắn chỉ cònsự đố kị và hoán ận.
Chẳng lẽ hắn lại thua kém em gái mình đến thế sao?
"Anh hai, sau khi trở về, mọi người sẽ cố dùng mọi cách, nhất định sẽ cứu anh ra mà."
"Cho thời gian đi, đừng chỉ biết hứa hẹn mà để tôi chờ đợi vô vọng."
"Cha ——"Hồng Thi Na không thể trả lời được, đành quay sang nhờ Hồng Thiên Phương giúp đỡ.
Hồng Thiên Phương suy nghĩ, vỗ vỗ bả vai Hồng Thừa Chí, cam kết: "Trong vòng một tháng, cha nhất định sẽ cứu con ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199371/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.