Sau khi Đường Phi đi vào, hắn cảm thấy lửa giận nồng đậm của mọi người rất rõ, biết rõ mình không được hoan nghênh ở đây, mặc dù hắn cũng không muốn nhìn mặt những ngưởi này, nhưng vì có thể hiểu rõ tình hình, nên cần phải ở lại đây, không thể làm gì khác hơn là cung kính nói chuyện, "Phu nhân, thiếu phu nhân, bọn cướp có tin tức gì không?"
Đới Phương Dung không trả lời hắn, giễu cợt hỏi ngược lại: "Đường Phi, cậu tới đây là vì cậu, hay là vì Phong Gia Vinh? Mặc kệ cậu là vì ai, tôi không quan tâm."
"Phu nhân, là Phong tiên sinh bảo tôi đến xem tình hình như thế nào, Phong tiên sinh nói nếu như có chuyện gì cần giúp thì cứ bảo với ông ấy"
"Vậy thì tốt rồi, cậu có thể chuẩn bị mười tỷ không?"
"Chuyện này ——"
"Tôi biết ngay mà, Phong Gia Vinh làm sao có thể bỏ ra mười tỷ được, nếu như Thiên Ngưng không có mười tỷ, thì lần này Khải Trạch chẳng phải sẽ mất mạng sao?"
". . . . . ." Đường Phi cúi đầu không nói, giữ yên lặng, không muốn nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn,
Nhưng Đới Phương Dung vẫn oán trách không ngừng, "Một phân tiền cũng không lấy ra, phái người tới thì có lội ích gì, nếu như quả thật muốn giúp đỡ, vậy trực tiếp đưa tiền đây là được rồi,"
"Mẹ, thôi được rồi, trong tay chúng ta có đủ tiền rồi, không cần phải lo lắng về vấn đề tiền bạc nữa, chúng ta ngồi đây chờ tin tức của bọn cướp." Tạ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199274/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.