Một đám lưu manh xông ra ngăn Phong Khải Trạch. Không để cho anh đi. Nhìn thấy bọn chúng không có ý đồ tốt. Hách dịch nói chuyện."Nhóc con. Đến địa bàn của bọn tao. Mà không uống một ly rượu đã muốn rời đi sao?"
"Ai quy định vào đây phải uống rượu mới được đi?" Phong Khải Trạch cũng không để những người này ở trong mắt. Thấy Ôn Thiếu Hoa vội vàng rời khỏi. Trong lòng cũng đoán rằng những người này hình như có quan hệ với hắn.
Bây giờ Ôn Thiếu Hoa nghèo giống một tên ăn xin. Những người này chắc không phải do hắn thuê. Bởi vì hắn thuê không nổi.
Nếu như không phải Ôn Thiếu Hoa. Vậy tại sao những người này muốn ngăn cản anh. Muốn gây sự. Thế ai là tên cầm đầu.
"Ở đây là địa bàn của tao. Quy định dĩ nhiên là do tao định. Hôm nay không trả tiền. Đừng mơ có thể rời đi."
"Đúng. Hơn nữa còn phải trả giá gấp mười lần."
"Tại sao lại phải trả giá gấp mười lần?" Phong Khải Trạch nhìn ra được. Những người này là cố ý gây phiền toái cho anh. Dù vậy. Anh cũng không để ý lắm. Loại côn đồ nhát gan này. Chỉ biết bắt nạt người khác. Gặp phải những người lớn mạnh hơn một chút thì thở cũng không dám. Nhưng anh vẫn cảm thấy bực mình. Giống như hôm nay anh ra ngoài để người khác coi thường hay sao?
Anh cũng không phải người dễ bị người khác coi thường. Những tên này chắc chắn là có ngừơi đứng sau lưng. Cho nên mới to gan như vậy dám trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199259/chuong-257.html