Lúc này Phong Gia Vinh cũng không còn phẫn nộ như ban nãy, ngồi xuống, cố gắng hít hở thật sâu, đè nén tức giận trong lòng, cố gắng để tâm tình ổn định nói, "Được lắm, vừa rồi mày muốn ra điều kiện phải không, nói đi, điều kiện là gì?"
Phong Khải Trạch cảm thấy khá hài lòng về thái độ của ông ta, cuối cùng thì cũng có thể an tâm thư thái nói chuyện, "Điều kiện của tôi rất đơn giản, không được can thiệp vào cuộc sống của tôi, không được nhắm vào cô ấy, không được trút giận lên đầu đứa bé, rất đơn giản phải không."
"Nói đi nói lại, mày vẫn muốn tao chấp nhận Tạ Thiên Ngưng làm con dâu, có đúng không?"
"Sai, chuyện ông có chấp nhận cô ấy hay không, không quan trọng, quan trọng là ông không được phá hoại cuộc sống của tôi. Chỉ cần ông không can thiệp cuộc sống của tôi, ông muốn thế nào cũng được, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của ông, cũng không đe dọa những gì ông đang có."
"Chỉ cần ông làm theo yêu cầu của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không gây khó dễ cho ông." Phong Gia Vinh vẫn không nhượng bộ, tầm mắt lần nữa rơi vào bụng Tạ Thiên Ngưng, chú ý tới đứa bé kia.
Ông ta muốn đào tạo một người nối nghiệp ông ta, một người biết nghe lời.
Phong Khải Trạch biết ông ta đang nghĩ cái gì, một tay kéo Tạ Thiên Ngưng vào trong ngực, một tay đặt lên trên bụng cô, vuốt ve sinh mệnh bé nhỏ trong bụng, nghiêm túc nói: “Ông đừng mơ tưởng đến nó, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199243/chuong-246.html