Hai ngày nay, Lâm Thư Nhu đều ở bên ngoài quan sát, đợi hai ngày, rốt cục thấy Phong Khải Trạch một mình rời đi, cho nên mới dám đến nhấn chuông cửa, thử nhìn một chút, xem Tạ Thiên Ngưng có đồng ý gặp bà hay không.
Ngày mai là hạn cuối, bà nhất định phải mau cứu Dư Tử Cường ra ngoài mới được, cho nên bất kể như thế nào, hôm nay nhất định phải đến gặp con gái.
Né tránh mười hai năm, đúng là vẫn phải gặp nhau, thật không rõ bà ẩn núp mười hai năm qua có ý nghĩa gì?
Lúc này, thím Chu trở lại, vẻ mặt có chút nặng nề, mở cổng sắt ra, trực tiếp nói: "Xin mời đi theo tôi."
Lâm Thư Nhu vẫn không dám đi vào, thưa dạ hỏi: "Chị ơi, bà chủ thật sự bằng lòng gặp tôi sao, con bé thật sự chịu gặp tôi sao?"
Cứ tưởng rằng Thiên Ngưng sẽ cự tuyệt không gặp, nào ngờ lại lập tức đồng ý gặp mặt bà, chẳng lẽ con gái đã không còn hận bà rồi sao?
Không thể nào, nếu như không hận, vì sao không đến tìm bà?
Thím Chu thấy đối phương không dám đi vào, đành nói lại lần nữa, "Xin mời đi theo tôi, bà chủ đang ở trong đại sảnh chờ cô."
"À, được." Lâm Thư Nhu lấy lại tinh thần, nói ra một hơi, cất bước đi vào cổng, tâm trạng rất hồi hộp, giống như có khối đá lớn đè nặng ở tim, ngay cả hít thở cũng khó khăn. Chẳng qua đi gặp con gái mà thôi, bà không cần phải khẩn trương như thế chứ?
Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199185/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.