Người trong nhà hàng vừa thấy Phong Khải Trạch, lập tức nhìn, bất quá vừa thấy một lát liền đem ánh mắt dời đi, không dám nhìn lại.
Hiện giờ người nào cũng biết đại thiếu gia của Phong Thị đế quốc Phong Khải Trạch cùng ba mình đang cãi nhau đến dầu sôi lửa bỏng, người đáng sợ như vậy, ai đâu dám chọc?
Người phục vụ cũng biết thân phận Phong Khải Trạch, trong lòng rất căng thẳng, không ngừng biểu mình phải bình tĩnh, hít sâu vài cái, liền đi lên nghênh đón, “Phong thiếu gia, mời vào bên trong.”
“…”
Đối với cách xưng hô ‘Phong thiếu gia’, Phong Khải Trạch có hơi bài xích, nhưng lại không muốn gặp phiền toái, bỏ đi lên.
Tạ Thiên Ngưng choàng qua cánh tay Phong Khải Trạch, bởi vì bị những ánh mắt của người chung quanh nhìn làm cô cảm thấy rất xấu hổ và rất khó chịu.
Bị nhìn giống như người ngoài hành tinh, thực không thấy thoải mái chút nào, có lẽ cô không thể thích ứng được khi mình là người của công chúng, cảm thấy rất là lạ.
Người phục vụ dẫn đường, đưa bọn họ đến một gian phòng trang nhã trong nhà hàng, kéo ghế ra, để bọn họ ngồi xuống, “Phong thiếu gia, ngài có vừa lòng với bàn này không?”
Phong Khải Trạch không thích so đo này nọ, nên hỏi người bên cạnh anh, “Thiên Ngưng, em có vừa lòng bàn này không?”
“Vừa lòng”, Tạ Thiên Ngưng chỉ buột miệng trả lời, căn bản cũng không thích chọn lựa này nọ, vì chung quanh không còn ánh mắt khác thường, nên trong lòng thấy rất dễ chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3199111/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.