Tạ Thiên Ngưng vừa trở lại đã muốn mua quà sinh nhật cho Tạ Chính Phong, nên vừa xuống xe liền đến công ty bách hóa, tìm quà tặng thích hợp.
Những năm gần đây chú đều vì người nhà, cho đến bây giờ cũng không mua ình một bộ quần áo nào, nhất là khi mùa đông, căn bản là không có áo khoác ngoài chống lạnh, tới tới lui lui đều là quần áo cũ, đến mùa đông thấy ông ăn mặc đơn bạc như vậy, lòng cô liền đau xót.
Nghĩ tới những điều này, cô liền một bụng lửa giận, Tạ Minh San mỗi tháng mua nhiều đồ hàng hiệu như vậy, như thế nào không nghĩ đến mua cho ba mình một bộ quần áo chứ?
"Khốn kiếp." Tạ Thiên Ngưng càng nghĩ càng giận, không nhịn được thấp giọng mắng.
Phong Khải Trạch đứng ở bên cạnh, nghe được rất rõ ràng, nhìn xung quanh thấy không có ai cả, bèn nghi ngờ hỏi: "Em mắng anh sao?".
"Em làm sao mà mắng anh?" Cô trừng anh bằng nửa con mắt, tức giận trả lời.
"Em không phải mắng anh, vậy em mắng ai?".
"Em đang mắng Tạ Minh San. Từ khi em mười tám tuổi đã đến nhà chú ở, chưa bao giờ thấy cô ta mua quà sinh nhật cho chú, bình thường cũng không thấy cô ta quan tâm đến chú, chỉ biết tới chú đòi tiền, có lúc không có tiền cho cô ta, cô ta còn tức giận mắng chửi, mỗi ngày đều trang điểm xinh đẹp, chuyện gì cũng không làm. Trước kia em rất tức giận, bây giờ nghĩ lại, càng tức hơn".
"Em tức cô ta không hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-khieu-chien-tong-giam-doc-ac-ma/3198975/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.