Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Khuôn mặt tuyệt sắc của Bùi Khê Minh lộ vẻ lạnh lùng, tựa như khí lạnh trong mùa đông đông kín cả thư phòng, đôi mắt đen bóng lạnh lẽo nhìn cô ta, mơ hồ thấy sự sắc bén, “Nếu cô muốn chấm dứt hợp tác, vậy thì chấm dứt hợp tác.” Chỗ anh quan tâm ngoài Tuyết Y ra, anh không cần cầu xin ai, anh lại càng không thích bị người khác uy hiếp. LQĐÔN
Lâm Hiểu Mạt giật mình nhìn anh, cô ta cho rằng anh sẽ khuyên bảo cô ta, không nghĩ tới anh lại…. Đúng, là anh hận không thể hất cô ta ra, ước gì chuyện hợp tác giữa hai nhà tan rã, vì anh thành công hất bỏ cô ta thì từ nay về sau sẽ không phải gặp lại cô ta nữa.
Cô ta hít một hơi thật sâu, đứng thẳng người lên, khuôn mặt lạnh lẽo, “Người đó ngay cả thiếu chủ Bách Lý không thể điều tra ra, anh điều tra chẳng lẽ sẽ có kết quả? Bùi Khê Minh, anh không cần phải cứ mãi yêu một Cố Tuyết Y, nếu không bị thương sẽ là anh, hơn nữa chỉ sợ vết thương trong lòng theo anh cả đời.” Cũng giống y cô ta.
“Những điều này là chuyện của tôi, cô…..”
“Tôi sẽ ở lại.” Lâm Hiểu Mạt nhanh chóng cắt ngang lời anh, “Tôi sẽ không rời khỏi chỗ này, trừ khi anh theo tôi cùng về thành phố A.” Cô ta đã kiên trì với anh mười năm, cứ như vậy buông tha thì trong lòng cô ta thật sự không cam tâm.
“Tùy cô, đây là lần cuối cùng của cô, nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183618/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.