Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Chiếc xe cũ nát dừng trước cửa nhà xưởng bỏ hoang, một gã đàn ông vác Cố Tuyết Y trên vai, sắc mặt hôm mê của cô tái nhợt, vết máu sau gáy đã khô, tóc đen dưới ánh nắng chiều mơ hồ nhìn thấy màu đỏ tươi. LQĐ
Mặt đất gồ ghề rất nhiều bụi bặm và đá sỏi, khi bọn chúng đi vào có mấy con gián cuống quít bò đi, gã đàn ông ném cô xuống đất, tro bụi lập tức bay cuồn cuộn.
Cô giống như lá giữa mùa thu, môi tái nhợt trông cô như đứa bé đang ngủ.
Gã đàn ông nhìn đại ca, “Cứ như vậy?”
“Đương nhiên, chờ lát nữa chúng ta sẽ nhận được tài khoản.”
“Nhưng mà……”
“Nhưng mà gì?” Gã đại ca trừng mắt liếc gã.
“Em cảm thấy cứ như thế buông tha cô ta thì có phải quá tiện nghi cho cô ta không?” Gã đàn ông cười bỉ ổi hèn mọn, hai mắt sáng lên, “Dù sao chúng ta cũng đã bắt cóc cô ta, mặc kệ cứ tiến hành chuyện kia với cô ta……”
Gã đại ca tát một cái, “Mày muốn tìm chết à?” Ba gã đàn ông đứng bên cạnh mỉm cười, gã đại ca trừng mắt nhìn gã, “Sau khi chúng ta nhận được tiền mày muốn chơi bao nhiêu phụ nữ cũng được, mày cần gì loại hàng có nhan sắc như thế này?”
Một gã đàn ông đập vai gã, “Lão tứ! Mày biết người đứng sau lưng cô nàng này là ai không?”
“Ai?” Lão tứ hỏi.
“Là người phụ nữ của thiếu chủ Bách Lý tiếng tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183601/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.