Edit: Ngọc Hân – diễn đàn Lê Quý Đôn
Cố Tuyết Y hơi nghiêng đầu, không dám đối diện với tầm mắt anh, nhìn thấy anh như vậy, cô tựa như quái vật chuyên dày vò người khác. LQĐÔN
Ngón tay cô trên đầu gối xiết chặt, cô im lặng, trong lòng chậm rãi thừa nhận khó chịu từng chút một.
Đáy mắt Bùi Khê Minh mất mát, con ngươi sáng như mã não ngày trước lặng yên ảm đạm, tựa như sương mù che khuất mất vẻ sáng láng rực rỡ của anh.
“Khê Minh, thời gian đã khiến chúng ta bỏ lỡ nhau!” Cố Tuyết Y quay đầu lại nhìn anh, khóe miệng cười chua xót, “Mộng Lam cũng đã nói mấy lời này với anh rồi chứ!”
Anh im lặng, lời Nhan Mộng Lam lại hiện rõ mồn một trong đầu anh.
“Tình yêu bá đạo và độc nhất của Bách Lý Hàn Tôn đã khiến gông xiềng trong lòng em mở ra, anh ấy khiến em không nhớ tới chuyện trước kia. Chúng ta thật sự là đã bỏ lỡ nhau, nếu như anh xuất hiện trước mặt em khi em chưa quen biết Bách Lý Hàn Tôn, có lẽ chúng ta thật sự sẽ giống như lúc trước.” Hai tay cô xoắn chặt vào nhau, “Bây giờ em chỉ có thể hi vọng anh đừng vì em mà tổn thương chính mình, em thật sự không đáng để anh làm vậy. Anh càng chấp nhất với em, lòng em lại càng thấy áy náy với anh, như vậy sau này em khó có thể xuất hiện trước mặt anh được nữa.” Chuyện này nói không chừng là cách tốt nhất, nhưng anh vẫn đối xử rất tốt với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183590/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.