Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Dường như anh cảm nhận được tầm mắt của quản gia Phó và Vương Tiểu Vi quăng tới, anh hờ hững nhìn lại hai người họ. LQĐ
Vương Tiểu Vi vội nặn một nụ cười nói có việc rồi nhanh chóng rời khỏi phòng khách.
Quản gia Phó không chút hoang mang hành lễ với Bách Lý Hàn Tôn, sau đó cung kính nói ông cũng có việc.
Phòng khách đơn giản mà rộng rãi có vẻ vô cùng rộng, ánh mặt trời màu vàng nhạt chiếu vào sân thượng, trong phòng rực sáng hẳn.
Đôi mắt Cố Tuyết Y như ngọc lưu ly mỉm cười nhìn anh.
Có khi cô cảm thấy Bách Lý Hàn Tôn thật sự là như một đứa trẻ, thích cáu kỉnh không nói, còn ngang bướng lại thêm mấy phần đáng yêu.
Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô, mặt kiêu căng hơi uốn éo, “Từ nay về sau em không nên tùy tiện để người ta vào phòng em, tòa nhà này anh đã mua, em có thể cho em họ em tới ở phòng khác.”
Cố Tuyết Y ngó anh, trong lòng than nhẹ, “Em nghĩ anh sẽ giấu em chuyện mua tòa nhà này.” Không nghĩ tới anh ấy lại nói ra.
Trái tim cô có dòng nước chậm rãi chảy qua.
“Chẳng phải hôm nay em gặp Quan Hàn Di ở toilet à? Anh tin cô ta sẽ nói chuyện này với em.” Trong giọng nói anh lộ ra sự lạnh lẽo, sự lạnh lẽo này không phải nhằm vào cô mà là Quan Hàn Di.
“Em còn nhớ trong lễ cưới của Tiêu Nhã Mạn lúc em bỏ đi không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183570/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.