Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Đôi mắt Bùi Khê Minh ảm đạm, anh ngẩn ngơ nhìn cánh cửa, khuôn mặt cô đơn, phảng phất như anh hết hi vọng đối với thế giới, không có bất kỳ hi vọng nào để gửi gắm, anh bình tĩnh đứng thẳng người không hề nhúc nhích. LQĐÔN
Anh nghĩ mãi không rõ, vì sao Y Y đối xử với anh như vậy.
Trong phòng.
Bầu không khí tràn ngập cứng ngắc.
Quản gia Phó nhìn họ, cung kính đứng im lặng bên cạnh, không lên tiếng, nét mặt già nua hơi cứng ngắc.
Vương Tiểu Vi bưng đồ ăn đã làm xong ra, vẻ mặt vui tươi hướng về Bách Lý Hàn Tôn và Cố Tuyết Y, đột nhiên thay đổi, cứng đờ nhìn hai người họ, sau đó ánh mắt chuyển qua nhìn quản gia Phó.
Cố Tuyết Y chậm rãi chuyển hướng mặt đối mặt với anh, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn anh, ánh mắt Bách Lý Hàn Tôn tĩnh mích nhìn cô, đôi mắt giờ này lộ ra rét lạnh như đang trên núi tuyết, trong nháy mắt có thể đông người khách thành băng.
“Thả tôi ra”! Ánh mắt cô chậm rãi rơi vào bàn tay cầm tay cô.
Bây giờ đầu óc cô rất hỗn loạn.
Cô thật sự không nghĩ tới Bùi Khê Minh lại nhanh xuất hiện trước mặt cô như vậy, cô cho rằng trong mười năm này anh ấy đã quên cô, không ngờ anh vẫn không quên cô.
“Rốt cuộc hắn ta là thế nào? Hay là em muốn trở lại bên cạnh hắn?” Bách Lý Hàn Tôn nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183554/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.