Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Phòng khách rộng rãi, đèn chùm pha lê lộng lẫy đẹp đẽ, Cố Tuyết Y ngồi trên ghế sofa bằng da thật xem TV. LQĐ
Hôm nay là ngày thứ hai Bách Lý Hàn Tôn rời đi, cuộc sống cô quay về với yên bình trước kia, hàng ngày cô ngây ngốc trong thư phòng viết tiểu thuyết.
Nhìn hình ảnh trong màn hình, cô bắt đầu hoảng hốt….
Ba ngày trước.
Lúc hai người đang ăn cơm, anh gắp thức ăn vào trong chén cô, khóe miệng mỉm cười thản nhiên dặn dò cô ăn nhiều một chút.
Cô mỉm cười đáp lại anh, đôi mắt màu hổ phách dịu dàng, nhìn anh, “Vết thương của tôi đã khá rồi, anh không cần lúc nào cũng ở cùng tôi, anh cũng có việc anh phải làm, từ mai tôi sẽ không theo anh tới công ty, hai hôm nay tiểu thuyết của tôi muốn vào VIP, phải cố gắng làm việc, chỉ sợ không có thời gian đi ra ngoài.” Giọng nhẹ như lông mao lướt qua mặt hồ, dập dờn quanh quẩn.
Đầu tiên Bách Lý Hàn Tôn hơi ngẩn ra, sau đó đôi mắt màu mực chậm rãi nhìn quản gia Phó bên cạnh anh, đáy mắt lạnh lẽo khiến người ta lạnh thấu tâm can.
Quản gia Phó lập tức cúi đầu khom lưng không lên tiếng.
Rồi sau đó, Bách Lý Hàn Tôn chẳng nói gì, đoạn cùng dùng cơm với cô, xong xuôi anh cùng ăn trái cây với cô rồi mới rời đi, ngồi máy bay tư nhân suốt đêm rời khỏi thành phố D trở về Pháp.
Đây cũng là lần đầu tiên trong năm ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183536/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.