Edit: Ngọc Hân – LQĐ
Cố Tuyết Y tìm được Tiêu Nhã Mạn đang mặc sườn xám đỏ chót trong biển người, Lăng Hi Dạ bên cạnh cô liên tục mời rượu với các tân khách, nhưng người uống rượu là phù rể phía sau. LQĐ
Tiêu Nhã Mạn tựa như biết cô đi về bên này, con mắt thoáng cái đối diện với cô, ngũ quan ngọt ngào lập tức cười tươi, giống đóa hoa mặt trời rực rỡ nở giữa trời đất, khiến hai mắt người ta tỏa sáng, thấp giọng gọi, “Tuyết Y!”
Lăng Hi Dạ đang mời rượu theo Tiêu Nhã Mạn nhìn qua, đáy mắt xuất hiện vẻ ôn hòa, lộ ra khí thể nho nhã vô cùng tinh tế.
Cố Tuyết Ý từ từ bước tới, Vương Tiểu Vi đi theo sau lưng cô, trên người cô không tự chủ bắn ra hơi thở lạnh nhạt không màng danh lợi bẩm sinh, lúc cô đi qua các tân khách đều nhìn về phía cô, có một số người biết cô là người phụ nữ bên cạnh Bách Lý Hàn Tôn, không ngừng gật đầu chào cô, trên mặt không che dấu vẻ nịnh nọt.
Ánh mắt cô nhìn thẳng Tiêu Nhã Mạn, không thèm để ý nét mặt và vẻ nịnh nọt của bọn họ, phảng phất như cô là đóa hoa sen cao quý trong đầm nước, nở dưới bùn mà không bị nhiễm, tinh khiết như tuyết.
Con mắt Cố Tuyết Y nhìn người Tiêu Nhã Mạn từ trên xuống dưới, đôi mắt màu hổ phách lộ vẻ khen ngợi, cười nói. “Hôm nay cậu mặc chiếc sườn xám này thật sự rất đẹp, tớ tin mẹ nuôi bà ấy tốn không ít tâm tư để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183483/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.