Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Tiêu Nhã Mạn vui vẻ đưa đôi đũa dùng một lần tới trước mặt Lăng Hi Dạ. LQĐ
Lăng Hi Dạ nhìn đôi đũa trên tay cô rồi lại ngước mắt nhìn cô, giọng dịu dàng nói, “Không cần, trước cứ để đó! Tôi đói bụng sẽ tự ăn.”
Nói xong lại cúi đầu xem văn kiện.
Nụ cười trên mặt Tiêu Nhã Mạn có chút cứng ngắc, trong mắt hiện vẻ ảm đạm, phút chốc lại cười ngọt ngạo, giọng quan tâm nói, “Nhưng cũng đã giữa trưa rồi, anh không ăn cơm đúng giờ thì không tốt cho dạ dày đâu, anh vẫn nên một ít đi!”
Lăng Hi Dạ lại ngước mắt, trong mắt lạnh lẽo như núi băng, khiến toàn thân người khác lạnh rùng mình, nhìn thẳng vào Tiêu Nhã Mạn.
Tiêu Nhã Mạn đối diện ánh mắt anh ta, trái tim lập tức như bị đâm đau xót, dần dần truyền khắp cơ thể và thần kinh cô, lập tức rũ mi mắt, tay cầm đũa từ từ rụt lại.
“Trọng tâm của tôi là đặt trên công việc, còn kết hôn với cô là vì mẹ tôi, tôi vốn rất khách khí với cô, nhưng có vẻ cô không rõ ràng chuyện giữa chúng ta lắm, chuyện của tôi không cần cô quan tâm, chuyện của cô tôi càng chắc không quản đến, cô thích sao thì cứ làm vậy, đừng thử can thiệp tôi.” Vẻ mặt tuấn tú của Lăng Hi Dạ đáng sợ như mưa đá rơi xuống, bắn ra khí thế lạnh lẽo, “Dẹp những thứ này ngay đi.”
Hai tay Tiêu Nhã Mạn cuộn chặt, móng tay đâm vào trong thịt cũng không phát hiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183430/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.