Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
“Ừm!” Con mắt Bách Lý Hàn Tôn liếc nhìn Cố Tuyết Y, lên tiếng nói với quản gia Phó. LQĐ
Quản gia Phó mỉm cười cung kính đi sắp cơm.
Vương Tiểu Vi theo sát phía sau giúp đỡ.
Cả phòng khách giờ chỉ còn lại hai người họ.
Đáy mắt anh lộ ra sự sắc bén, giọng nam tính đầy quyến rũ thờ ơ nói, “Em đang tức giận?”
Chuyện đồ dùng gia đình anh đã nhượng bộ rồi, còn người phụ nữ vừa nãy, nếu không nể mặt cô thì đã sớm sai người ném ra ngoài!
“Tôi có tư cách gì mà tức giận?” Đáy mắt Cố Tuyết Y giễu cợt nhìn Bách Lý Hàn Tôn, giọng trong trẻo lạnh lùng, “Tôi chẳng qua chỉ là con búp bê vải không có sinh mạng.”
“Em chọc tôi tức giận thì em sẽ vui vẻ sao?” Ánh mắt kiêu căng tĩnh mịch, nổi vài phần khí lạnh.
“Làm sao dám, sao tôi dám chọc giận anh, anh ra lệnh một tiếng là toàn gia đình mẹ nuôi tôi biến mất!” Ngũ quan Cố Tuyết Y lạnh nhạt, trong mắt vẫn đầy ý giễu cợt, liếc nhìn Bách Lý Hàn Tôn
“Tốt nhất là không dám!” Khuôn mặt điển trai của Bách Lý Hàn Tôn hờ hững, đường cong cằm căng cứng, đôi mắt màu mực toát ra hơi thở lạnh lẽo, thâm thúy nhưng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Cố Tuyết Y liền giật mình, nhíu đôi mày rậm, là cô nhìn nhầm chăng? Bách Lý Hàn Tôn mà lại cảm thấy bất đắc dĩ vì cô?
Anh nom cô sững sờ, ngón tay thon dài không tự chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183425/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.