Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Giang Hiểu Cầm yên tâm là chỉ từ nay về sau bà không cần lo lắng Cố Tuyết Y sẽ chịu khổ trong cuộc sống nữa. LQĐ
“Mẹ nuôi!” Trong lòng Cố Tuyết Y âm thầm thở dài, con mắt màu hổ phách lộ ra sự bất đắc dĩ và vô lực, “Cuộc sống của người có tiền không đơn giản như chúng ta nghĩ, người ta là kẻ có tiền chắc không để ý tới cô gái không tiền không gia thế như con đây, hơn nữa cũng không phải đàn ông có tiền nào cũng giống ba nuôi, đối xử với mẹ luôn tốt như vậy, không tìm phụ nữ khác ở bên ngoài.”
Cô muốn tình yêu là một đôi một cặp, tuyệt đối không cho phép phản bội, bây giờ có bao nhiêu người đàn ông có thể chân chính không phản bội? Không nhiều, thậm chí cực ít. Trong khả năng cực ít đó, lại có mấy người không có một lần bên ngoài? Đây là chuyện không thể nào, trừ phi đó là người đàn ông giấu diếm bà xã.
Cho nên, đàn ông đối với cô mà nói, đều không đáng để tin tưởng.
Giang Hiểu Cầm nhìn khuôn mặt trắng noãn của Cố Tuyết Y trước mặt, mắt kính màu đen che giấu vẻ sáng láng của đôi mắt màu hổ phách, có khi bà thật sự không hiểu Tuyết Y xinh đẹp nhường ấy, tại sao phải che khuất dung nhan mỹ lệ của mình.
“Mẹ nuôi! Trên thế giới này mọi người đều rất thực tế, không liên quan tới lợi ích chắc chắn sẽ không làm.” Sắc mặt Cố Tuyết lạnh nhạt, con mắt như ngọc lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183382/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.