Lục Nhiễm Vy theo sát Mặc Tử Thần. Ánh mắt cô chăm chú quan sát kĩ xung quanh.
Khu rừng mà 4 người họ đang đi càng ngày càng rậm rạp cây cối. Thỉnh thoảng cô nghe thấy 1 vài âm thanh lạ, nhưng cũng không bận tâm lắm, chắc là tiếng của mấy con chim hoang...
Mặc Tử Thần lấy tay rẽ qua các lùm cây để có thể đi mà không bị vướng. Đương nhiên Lục Nhiễm Vy chỉ cần an phận theo sau.
-Aaa.a.a.a..aa..a.a.a.a..a........
Bỗng Niêm Mỹ hét lớn, nhảy lên ôm chầm lấy Từ Bạch đi bên cạnh. Gương mặt vùi vào hõm cổ anh ta.
Từ Bạch bỗng khựng lại, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Mặc Tử Thần quay lại, Lục Nhiễm Vy đi đến bên cạnh khó hiểu
- Cô sao thế?
Niêm Mỹ có vẻ sợ hãi, không dám mở mắt, tay ôm chặt cổ Từ Bạch
- Em sắp làm gãy cổ anh rồi... sao thế?
Từ Bạch nói đùa nhưng lại vuốt lưng Niêm Mỹ như muốn trấn an.
- R.... rắn....
Vừa nghe tên của một loài bò sát, Lục Nhiễm Vy xanh mặt, chân tay bủn rủn
-Ở đâu?- Mặc Tử Thần hỏi
Tay Niêm Mỹ run rẩy, từ từ chỉ về hướng cái cây to gần đó. 3 người đưa mắt nhìn theo.... Một con rắn to cỡ cổ tay đang trườn xung quanh thân cây, thỉnh thoảng nó lè chiếc lưỡi đỏ đậm trông rất đáng sợ.
Thấy một màn trước mặt, Lục Nhiễm Vy gần như suýt ngất. Con rắn- loài bò sát cô sợ nhất thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ. Đã vậy, nó còn khủng như thế này... Ôi thần linh ơi...
- Airit! Loài rắn có kích thước to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62451/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.