Lục Nhiễm Vy thẫn thờ, nước mắt chảy dài mà ôm mẹ mình
Trấn Hàn nhìn người con gái trước mặt mà lòng cảm thấy đau... Anh bước nhẹ đến đặt bàn tay lên vai cô
- Tiểu Vy....
Lúc này, Lục Nhiễm Vy mới sực tỉnh. Cô đặt thi thể mẹ mình xuống. Quanh ra hất tay Trấn Hàn
- Đừng đặt bàn tay bẩn thỉu đó lên người tôi!!!
- Tiểu Vy em phải nghe anh nói, anh thật sự....
- Tôi... không... muốn nghe...
Cô ôm đầu. Ánh mắt sắc lạnh nhìn Trấn Hàn. Bất chợt, Lục Nhiễm Vy nhào đến túm cổ áo anh
- Tại... sao... tại sao anh lại làm vậy? Tại... sao chứ.....???
Trấn Hàn nhìn gương mặt đau khổ của cô, cổ họng nghẹn lại không nói lên lời. Anh đành để mặc cho cô trút giận lên người mình
- Tôi sẽ giết anh!
Lục Nhiễm Vy mất kiên nhẫn. Nhanh như chớp, cô cướp súng từ tay Trấn Hàn, chĩa thẳng vào đầu anh.
Thấy thế, mấy tên áo đen đằng sau nhanh chóng chĩa sũng vào người cô.
Trấn Hàn nhìn cô cười khổ, không nhúch nhích
Lục Nhiễm Vy día sát họng súng, tay chuẩn bị bóp cò.
Trấn Hàn nhắm mắt như đợi cô hành động. Bỗng 1 cảm giác từ phía sau truyền đến cổ khiến cô mất hết sức lực, ngã xuống bất tỉnh
1 tiếng "bịch" khiến Trấn Hàn mở mắt. Thấy cô bị ngã xuống, vội vàng đỡ cô ôm vào lòng
- Thiếu gia! Anh không thấy mình vừa gặp nguy hiểm sao? Nếu tôi không nhanh tay thì cô ta đã bóp cò rồi!
- Triệu Mộc Thi! Ai cho phép cô dám bắn súng gây mê vào cô ấy! Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62439/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.