Lục Nhiễm Vy sợ hãi vò nát tờ giấy trong tay, nắm chặt. Thực sự là cô đã cố gắng chạy trốn và quên đi kí ức kinh hoàng đó nhưng tên ác này vẫn không buông tha cho cô.
- Rốt cuộc là hắn muốn gì đây? Làm sao để hắn buông tha mình bây giờ!!?
- Buông tha gì?
Mặc Tử Thần đột nhiên xuất hiện từ đằng sau khiến cô giật nảy mình. Tim đập nhanh như muốn rớt ra ngoài
- Anh... anh...
Nghe giọng điệu của cô có vẻ không ổn, Mặc Tử Thần nghi hoặc ngồi xuống.
- Tôi sao? Cô xảy ra cái quái gì vậy? Mồ hôi chảy hết rồi kìa!
Lúc này, Lục Nhiễm Vy ngớ người ra, vội đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, cười trừ
- Không có gì! Chẳng qua tôi hơi mệt thôi... dù gì cũng là ban đêm rồi mà... Anh xong việc rồi hả?
Nói qua loa rồi Lục Nhiễm Vy chuyển ngay chủ đề đánh trống lảng.
Mặc Tử Thần không nói gì, chỉ nhìn cô gật đầu.
Bỗng phía gần đó nổi lên tiếng của Từ Bạch khiến Mặc Tử Thần chú ý. Lục Nhiễm Vy theo đó cũng quay sang
- Từ Bạch à! Anh nhảy với em một điệu nha... đi mà...
Giọng Niêm Mỹ vẻ nũng nịu, tay nắm chặt tay Từ Bạch. Không còn cách nào khác, Từ Bạch đành gật đầu đồng ý...
Lục Nhiễm Vy nhìn 1 màn này phì cười. Cô không ngờ người như Từ Bạch lại được Niêm Mỹ thích. Kiểu này phải tác thành cho tên đó thì cô mới bỏ đi được 1 gánh nặng...
Mặc Tử Thần không nói gì, chỉ " hừ" một tiếng rồi quay đi hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62437/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.