Lục Nhiễm Vy nhăn mặt, đưa tay xoa bóp chân.
Lúc này chân cô đã sưng tím, cơn đau bắt bắt đầu ồ ập đến...
Những quả bom đếm ngược chỉ còn 2 phút 30... mạng sống của cô đang từng giây bị đe dọa.
Tất cả mọi người đều lần lượt chạy ra ngoài hết, giờ chỉ còn vài người do chen lấn xô đẩy bị ngã, đang đứng dậy chạy tiếp...
Nhìn những quả bom, cô thở dài 1 tiếng. Không thể đứng dậy chạy được như những người khác, cuộc sống của cô đến đây chấm dứt sao???
Đang thất vọng suy nghĩ thì bỗng dưng cô bị người vào đó ôm vào lòng, bế bổng lên
- Anh..?? Mặc Tử Thần???!!
Mặc Tử Thần nhanh chóng bế cô dậy, liếc nhìn gương mặt cô rồi bỉnh thản bước nhanh
- Chỉ còn 1 phút 50 để chạy ra cửa. Thời gian còn lại để đóng cửa, các lớp siêu thủy tinh dày sẽ chắn được sức công phá của bom! Cô ngậm mồm lại nếu không muốn chết!
-"......"
Lục Nhiễm Vy bĩu môi. Tên này không thể nói lời dễ nghe hơn sao? Lúc nào cũng ra vẻ cái bản mặt như vậy....
Tuy nghĩ vậy nhưng cô không dám nói, tay ôm chặt cổ Mặc Tử Thần để hắn ôm mình. Trong lòng cô tự dưng lại cảm thấy một xúc cảm lạ, nó có thể nói là rất ấm áp....
Mặc Tử Thần nhanh nhẹn, ôm chặt cô mà lao nhanh về phía cánh cửa chính.
Tần Nhan, Tiêu Trác, Tiêu Triệt đã đợi sẵng ở cửa, tư thế sẵng sàng tiếp viện.
Mặc Tử Thần ôm cô vụt qua cửa, ra lệnh
- Không còn thời gian chạy ra xa nữa. Đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62434/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.