Chọc giận hắn, kết cục chỉ e chẳng còn đường lui.
Người thứ hai đến thăm ta là đường tỷ.
Nàng bảo trang viện đã mua xong, lại sửa sang, bài trí cẩn thận, chắc chắn ta sẽ hài lòng.
Khi nàng đưa khế ước cho ta, ta lại đẩy về, bảo nàng giữ giùm.
“Vấn Quân…”
Ta cúi mắt, nhẹ nhàng xoa bụng mình — vẫn chưa thấy nhô lên.
“Tỷ tỷ, muội sẽ sống cho thật tốt.”
Chờ ta thuận lợi sinh hài tử, với thân phận chủ mẫu Hầu phủ, ta có thể cho con mình rất nhiều, rất nhiều thứ.
Thế gian thường nói: “Mẹ quý nhờ con.” Nhưng thực ra, điều đó chỉ đúng một nửa.
Vì con… cũng có thể khiến mẹ thêm phần cao quý.
…
Năm sau, ngày mười hai tháng Tư, ta sinh được Thịnh nhi.
Trong khoảng thời gian ấy, Hoắc Tri Diên đã nạp thêm ba thiếp thất.
Điều khiến ta rùng mình là — hắn lại bắt cả ba người uống t.h.u.ố.c tuyệt tử.
Khi vô tình biết được chuyện này, cả người ta lạnh toát, mồ hôi ướt đẫm sống lưng.
Hắn đúng là kẻ nhẫn tâm không còn nhân tính.
Những thiếu nữ trẻ tuổi, đã khổ vì theo hắn, vậy mà ngay cả hy vọng làm mẹ cũng bị tước đoạt.
Điều khiến ta càng khiếp đảm hơn là — ba vị di nương kia ngoài mặt là thiếp thất của hắn, nhưng sau lưng còn phải hầu hạ đồng liêu của hắn.
Tiểu Ngư run rẩy nhìn ta.
Ta và nàng đều thầm cảm thấy may mắn — ngày thường nàng chưa bao giờ dám lại gần Hoắc Tri Diên.
“Phu nhân…”
“Suỵt!”
Ta lập tức cảnh báo nàng, phải hết sức cẩn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hau-phu-lam-ke-that-ta-nam-van-menh-trong-tay/5045698/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.