🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Con người là một loại sinh vật ngu ngốc nhất trên thế gian này! Lúc có thì không biết trân trọng, còn muốn đẩy người ấy ra xa! Nhưng đến khi mất đi rồi, hối hận muốn tìm lại, thế nhưng tất cả đã quá muộn rồi! Vừa đánh mất đi thứ quý giá nhất trên cuộc đời, vừa sống một mình cô đơn lẻ loi.

Tạm biệt em, người con gái anh yêu! Cho đến khi hai vợ chồng nhà họ Thẩm chạy đến bệnh viện, thì một chiếc khăn màu trắng đã trùm lên gương mặt của Thẩm Quân Dao rồi.

Trịnh Liên nhìn con gái của mình ra đi rồi, bà ta thật sự rất sốc, không thể chịu được vội lao đến ôm lấy xác chết lạnh lẽo kia, miệng liên tục gào khóc.

"Ôi con tôi! Đứa con gái đáng thương của tôi! Sao con lại khổ như thế này? Con ơi, con đi sớm như vậy, mẹ biết phải làm sao?"

Trịnh Liên nức nở khóc to, thậm chí bà ta khóc đến mức không còn đứng vững được nữa, chỉ có thể dựa vào Thẩm lão gia đang đứng ở bên cạnh.

Bà ta không ngừng lay mạnh người của Thẩm Quân Dao, nhìn sắc mặt tái xanh không còn một chút ửng hồng của con gái mình, trái tim nơi lồng ngực đã đau đến mức muốn vỡ nát ra.

Thẩm lão gia đứng bên cạnh cũng đã rơm rớm nước mắt, hốc mắt của ông ta đã trở nên cay xè từ lúc nào không hay biết.

Trác Du Hiên thì thu mình ở một góc, hắn ta im lặng không nói một câu gì, hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng của con người ta.

Tưởng rằng, khi Thẩm Quân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174370/chuong-332.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.