🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Toàn bộ hy vọng của Trác Du Hiên trong chốc lát đã bị người ta dập tắt.

Không những thể, bác sĩ còn nói.

"Tôi nghĩ gia đình nên giải thoát cho cô ấy!"

Lời nói của bác sĩ vẫn cứ vô tư vang lên, ý của ông ta rằng là hãy giải thoát cho Thẩm Quân Dao đi, đừng để cô gái ấy sống cuộc đời như vậy nữa.

Thà chết đi chứ đừng để cô ấy sống một cuộc sống thực vật, như thế chẳng có ý nghĩa gì hết.

Trác Du Hiên ngước mặt lên nhìn bác sĩ, khoé môi của người đàn ông mấp máy phát không ra hơi.

Không những vậy,tiếng khóc lớn của hai người bên kia đã gần như hoàn toàn lấn át đi tiếng nói của Trác Du Hiên hẳn.

"Ông nói sao?"

Thẩm phu nhân bên kia cũng không còn đứng vững được nữa, bà ta khụy người xuống, hai đầu gối chạm xuống đất.

Bà ta tóm lấy tay của bác sĩ, miệng liên tục khóc lóc cầu xin.

"Bác sĩ, xin ông, coi như tôi cầu xin ông, ông hãy cứu con gái của tôi đi.

Đứa con gái mệnh khổ của tôi, nó còn chưa được yêu thương mà, không thể để nó mất mạng như vậy được.

Cho dù mất bao nhiêu tiên cũng được, tôi chỉ xin ông cứu lấy con gái của tôi thôi."

Vẻ mặt của bác sĩ trở nên áy náy khó xử hơn bao giờ hết, ông ta gỡ tay của Trịnh Liên ra, rồi ngỏ ý bảo Thẩm lão gia đỡ bà ta đứng dậy, đừng để Thẩm phu nhân quỷ như vậy nữa.

"Không phải là tôi không muốn cứu con của hai người, mà là không thể cứu.

Chúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174346/chuong-307.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.