Vừa về đến nhà, Trác Du Hiên đã nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang đứng trong nhà.
"Du Hiên, hóa ra con nghỉ việc ở công ty là vì người phụ nữ này.
Người phụ nữ kia sắc mặt vô cùng khó coi, bà ta hơi nhướng mày lại nhìn hai người ở trước mặt mình, sau đó ánh mắt khinh bỉ của người phụ nữ đó lập tức dừng ở trên người của Thẩm Quân Dao.
Trên người bà ta ăn mặc sang trọng, từ đầu xuống cuối toàn là những bộ quần áo, trang sức đắt tiền.
Xem ra là rất giàu có đây! Trác Du Hiên không khỏi ngạc nhiên, nhưng hẳn cũng không lấy gì làm lạ.
Sắc mặt của người đàn ông hơi thu lại, gắt lên với người phụ nữ kia.
"Mẹ! Mẹ đến đây làm gì? Với cả sao mẹ lại vào được đây? Con đã căn dặn người làm rồi còn gì."
Ôi Đây không phải là Trác phu nhân, mẹ ruột của Trác Du Hiên đây sao? Hôm nay bà ta đến đây để làm gì? Năm năm không gặp, mà bà ta vẫn như năm xưa vậy.
Kiêu ngạo, thường tỏ vẻ khó chịu, khinh thường những người thấp kém hơn mình.
Và Thẩm Quân Dao vẫn còn nhớ rõ, năm xưa Trác phu nhân này đã đối xử với cô như thế nào.
Tội danh ăn trộm bà ta gán cho cô, đến giờ vẫn chưa rửa sạch được tội đâu.
Trác phu nhân cong môi, sự khinh bỉ rõ rệt hiện hữu trên khuôn mặt của bà ta, một cánh tay đặt lên cánh tay còn lại, dáng vẻ vô cùng cao quý, bà ta nhìn Thẩm Quân Dao cứ như muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174328/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.