"Trác Du Hiên, tôi cho cậu biết, hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây. 
Tôi nhất định phải ở cạnh con bé hôm nay, cậu không có quyền gì đuổi tôi đi cả. 
Tôi tuyệt đối không đi!" 
Trác Du Hiên cong môi nhìn về phía của Thẩm phu nhân kia, trên khuôn mặt của hắn viết rõ hai chữ khinh bỉ rõ ràng ở trên đó. 
Không muốn đi mà được sao? Đây là nhà của hẳn, hai người này có quyền gì mà đòi làm loạn lên ở đây. 
Còn đứng đó giả bộ thân thiết lắm không bằng, đúng thật là khiến cho người ta mắc ói hết cả. 
"Hai người đừng quên, đây là nhà của tôi, tôi có quyền đuổi mấy người ra khỏi đây. 
Nếu mấy người cứ nhất quyết không đi như thế thì đừng có trách tôi ra tay tàn nhẫn mà không nể mặt Quân Dao" 
Muốn hắn dùng bạo lực à? Trác Du Hiên nếu không niệm tình hai người này là cha mẹ của Thẩm Quân Dao thì hắn đã sớm tống bọn họ ra khỏi đây rồi, nghĩ gì hắn sẽ để yên cho đám người đó lộng hành ở nơi này như vậy chứ? Thẩm phu nhân vẫn không hề tỏ ra kinh sợ, bà ta vẫn quyết chống chọi lại Trác Du Hiên cho bằng được. 
Con gái của bà ta, Trác Du Hiên làm gì có quyền ngăn bọn họ ở cạnh nhau cơ chứ. 
"Trác Du Hiên, tôi cho cậu biết, dù thế nào tôi cũng nhất quyết không rời khỏi đây đâu. 
Tôi đã nói rồi, tôi hôm nay muốn ở lại đây với con gái của mình. 
Nếu cậu không đồng ý, vậy được, tôi sẽ đưa con bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174326/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.