"Quân Dao, đến giờ ăn cơm rồi, vào ăn cơm thôi em!"
Cánh tay đặt trên vai của Thẩm Quân Dao băng kín băng keo trên mười ngón tay.
Đó chính là những vết thương trong khi nấu ăn, Trác Du Hiên trong lúc thái thức ăn đã vô tình làm mình bị thương.
Thẩm Quân Dao hơi liếc nhìn Trác Du Hiên, chẳng những cô không hề cảm thấy cảm động hay động tâm gì cả, khuôn mặt vẫn như mọi khi, không đem theo một chút cảm xúc gì cả.
Trác Du Hiên nhẹ nhàng đỡ cô dậy, từng động tác của hắn vô cùng ân cân.
"Em còn yếu, để anh đưa em vào trong nhé!"
Hắn nắm lấy tay của Thẩm Quân Dao, từ từ đỡ cô ngồi vào xuống ghế, Thẩm Quân Dao cũng mặc cho Trác Du Hiên tùy ý, cô không có phản ứng hay là tỏ ra kích động.
Đám người giúp việc kia nhìn thiếu gia của mình chăm sóc vị thiếu phu nhân kia như vậy, bọn họ không khỏi ngưỡng mộ.
Vị thiếu phu nhân này thật sự rất có phúc khi được Trác Du Hiên ân cần quan tâm như thể.
Thẩm Quân Dao nhìn mấy món ăn được bày biện ở trên bàn kia, có canh chua cá lóc, có rau xào, tuy chỉ là mấy món đơn giản nhưng đó đều là những món Thẩm Quân Dao rất thích ăn.
Hóa ra Trác Du Hiên vẫn còn nhớ rõ cô thích những món ăn này.
Vậy nhưng, Thẩm Quân Dao lại không hề cảm động, làm ra bao nhiêu chuyện như thế, bây giờ Trác Du Hiên làm như vậy thì có ích gì? Hắn nghĩ làm như vậy có thể cứu vãn được mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174318/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.