Trác Du Hiên thật sự không thể chịu nổi khi Thẩm Quân Dao cứ hành hạ bản thân mình như thế, không ăn, không uống, không nói chuyện hay không oán hận. 
Cô càng như thế càng khiến cho Trác Du Hiên đau đớn thống khổ. 
Thà rằng Thẩm Quân Dao cứ trút hết mọi chuyện lên đầu của hắn đi, như thế Trác Du Hiên cũng thấy dễ chịu hơn phần nào. 
Nhưng nay cô vẫn chỉ có im lặng và im lặng, không oán trách, đã thế còn giày vò bản thân mình như thế nữa. 
Trái tim của Trác Du Hiên như bị xé rách ra khi nhìn thấy Thẩm Quân Dao ở trong cái bộ dạng như thế này. 
Sự bất lực hiện rõ ở trên khuôn mặt mệt mỏi kia của hản, Trác Du Hiên không biết phải làm như thế nào thì Thẩm Quân Dao mới đồng ý ăn một chút gì đó. 
Nhưng cho dù hắn có hết lời khuyên nhủ, người con gái đang nằm ở trên giường kia vẫn như vậy, đôi mắt vô hồn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không biết đang nhìn đi đâu, nhưng trong đôi mắt của người con gái ấy không một chút khao khát, không một chút hy vọng gì cả, cuộc sống bây giờ của cô như một cái nhà tù đang vây hãm cô lại vậy. 
Thực ra Trác Du Hiên có rất nhiều cách để Thẩm Quân Dao ăn bát yến hấp đường phèn này. 
Nếu là trước đây, Trác Du Hiên nhất định sẽ dùng bạo lực, hắn sẽ bóp mạnh miệng của cô ra mà đổ tất cả những thứ ở trong bát này vào trong miệng của cô, mặc cho Thẩm Quân Dao có chịu ăn hay là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174306/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.