Thẩm Quân Dao nghe xong ba chữ Quách Tịnh Kỳ kia, liền lập tức há hốc mồm.
Đây chính là Quách Tịnh Kỳ, người phụ nữ năm xưa mà Trác Du Hiên đã từng một thời cưng chiêu hay sao? Vậy thì lý do là gì mà khiến cho người phụ nữ này biến thành cái bộ dạng như bây giờ? Đôi mắt của Thẩm Quân Dao trợn to nhìn về phía của cô ta, cô làm ra như thể không tài nào tin nổi.
Gương mặt của người phụ nữ này vốn rất xinh đẹp cơ mà, sao bây giờ cô ta lại trở thành cái bộ dạng như lúc này? Và tại sao Quách Tịnh Kỳ lại bắt cô đến đây? Thẩm Quân Dao còn tưởng rằng Trác Du Hiên đã giải quyết người phụ nữ này rồi không phải hay sao? Quách Tịnh Kỳ nhìn gương mặt hết sức ngạc nhiên, không thể nào tin nổi kia của Thẩm Quân Dao, khoé môi của người phụ nữ này hơi cong lên thành một đường.
Cô ta dùng tay bóp chặt khuôn mặt của Thẩm Quân Dao, chiếc mũi lưỡi trai gần như đã che đi hết ánh mắt tràn đầy thù hận của Quách Tịnh Kỳ, người phụ nữ độc ác này.
"Ngạc nhiên lắm phải không? Chắc mày cũng vui mừng lắm nhỉ vì trông thấy tao trong cái bộ dạng như thế này nhỉ? Không ngờ lại gặp lại ở trong hoàn cảnh như thế này nhỉ? Tao tưởng khi tao đi mày sẽ sống tốt lắm, ai ngờ còn thảm hơn cả trước đây nữa."
Khóe môi của Thẩm Quân Dao hơi mấp máy, dường như cô đang muốn nói điều gì đó nhưng miệng đã bị Quách Tịnh Kỳ kia bóp chặt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174279/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.