"Mua về rồi thì mang lên đây cho tao.Mày còn đứng ở đó làm gì, định bắt tao xuống lấy à con kia?" 
Thẩm Sơ Vũ trừng mắt nhìn người con gái đáng thương ở dưới nhà kia, miệng thì luôn ra lệnh cho cô. 
Cô ta nói bình thường không được hay sao mà cứ phải dùng những lời lẽ gắt gỏng như vậy chứ? Thẩm Sơ Vũ bây giờ lại có thể kiêu ngạo đến mức độ sai khiến cho người khác như đúng rồi vậy. 
Thẩm Quân Dao khẽ nhìn người phụ nữ đang đứng trên kia, hai chân của cô lúc này như bị đông cứng lại vậy, bước đi không nổi.Cũng do nhiệt độ ngoài trời quá lạnh, Thẩm Quân Dao lại còn đi chân đất ra ngoài nữa, làm sao cô lại không thấy lạnh cho được cơ chứ? 
Thấy Thẩm Quân Dao đứng chôn chân tại chỗ ở đó, Thấm Sơ Vũ quát mắng liên tục, cô ta vốn chẳng để cho người con gái đáng thương ấy ổn định một chút, nhất quyết phải mang bảng được lên cho cô ta. 
"Cái thứ con hoang kia, mày còn đứng đơ ra đó làm cái gì hả? Mau mang lên đây cho tao.Bây giờ tao còn đang mang thai con của Du Hiên đấy, lỡ tao trượt chân té rồi xảy ra chuyện gì, mày có chịu trách nhiệm được hay không?" 
Thẩm Quân Dao hơi nheo mắt, cô hít thở để có thể ổn định tỉnh thân hơn, rồi từng bước khó khăn bước lên cầu thang. 
Đến nơi, chẳng nói chẳng rằng, Thẩm Sơ Vũ đã giật mạnh túi thuốc ở trên tay của Thẩm Quân Dao.Cô thật sự khó hiểu, chị ta mua thuốc để làm cái gì chứ? "Chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174256/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.