"Mày mang thai rồi đúng không, em gái?"
Cả người của Thẩm Quân Dao bỗng chốc cứng đờ khi nghe xong câu hỏi này của Thẩm Sơ Vũ.
Sắc mặt của Thẩm Quân Dao bỗng dưng trở nên nhợt nhạt hẳn đi.
Khoé môi của cô hơi mấp máy, trong lòng không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Làm sao....
Làm sao mà Thẩm Sơ Vũ biết được chuyện này cơ chứ? Không phải Thẩm Quân Dao đã giữ bí mật này rất kỹ hay sao? Làm sao mà chị ta có thể phát hiện ra được? Thẩm Quân Dao mở to mắt ra nhìn Thẩm Sơ Vũ, hai cánh tay của cô theo bản năng của một người mẹ mà đưa tay giữ chặt bụng mình.
Thẩm Quân Dao lắp bắp nói, thanh âm đầy sự run rẩy sợ hãi.
"Thẩm Sơ Vũ, chị nói linh tinh gì đó? Tôi không hiểu chị đang nói gì cả?"
Sắc mặt của Thẩm Quân Dao trắng bệch không còn một giọt máu, hai bàn tay vô thức cuộn lại thành nắm đấm, dù đã cố gắng giữ bình tĩnh thế nhưng Thẩm Quân Dao lại không che đi được sự run rẩy của người mình.
Đặc biệt là ở trong đôi mắt kia của Thẩm Quân Dao, một tia lo sợ, tràn đầy bất an in đậm trong đôi mắt long lanh của người con gái.
Thẩm Sơ Vũ cong môi cười, cô ta tiến lại gần chỗ mà Thẩm Quân Dao đang đứng.
Thẩm Quân Dao theo bản năng lùi về phía sau, thế nhưng Thẩm Sơ Vũ lại càng tiến tới.
Cô ta nhếch môi nhìn khuôn mặt sợ sệt kia của Thẩm Quân Dao.
"Em gái à, mày nghĩ mày có thể qua mắt được tao dễ dàng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174230/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.