"Còn nữa, từ nay Sơ Vũ sẽ chuyển đến đây sống với thân phận là Trác thiếu phu nhân của cái nhà này.Nhiệm vụ của cô chính là phục vụ cô ấy cho tốt, nếu cô dám đụng đến một sợi tóc của cô ấy hay khiển cô ấy bị thương, tôi sẽ chặt chân cô"
Trác Du Hiên nhắc nhở Thẩm Quân Dao một câu, hẳn muốn cô phải nhớ rõ thân phận của mình, đừng bao giờ quên mất điều đó.
Sau khi Trác Du Hiên phát tiết một hồi xong, hắn mới chịu buông tha cho Thẩm Quân Dao.
Hắn ta để mặc cô đau khổ ngồi đó, toàn thân lại đang không ngừng run lên như thế kia.
Còn hắn thì trở về bên người tình của mình, Thấm Sơ Vũ.
Thẩm Quân Dao ngã quy xuống đất, cả căn phòng rộng lớn nay chỉ còn một mình cô ở đó.
Thẩm Quân Dao liên tục ôm mặt ngồi khóc, cô khóc đến khàn cả cổ cũng không ai để ý đến.
Từ ngày hôm đó, Thẩm Quân Dao luôn phải chịu sự sai khiến của Thẩm Sơ Vũ, cô phải hạ mình hầu hạ người chị gái này, cho dù không muốn cũng phải làm.
Mà Thẩm Sơ Vũ vô cùng quá đáng, cô ta liên tục ép Thẩm Quân Dao làm những việc vô cùng nặng nhọc.
Trong khi Thẩm Quân Dao còn đang mang thai mà phải làm những công việc nặng nhọc như thế.
Cô ta luôn miệng sai bảo cô.
"Con kia, lấy cho tao ly nước, tao khát rồi!"
"Con kia, mau nấu cơm cho tao, để tao đói bụng Du Hiên sẽ không tha cho mày đâu."
Không những thể, trong khi ngoài trời đang mưa rất to, mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174225/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.