Thẩm Quân Dao hơi ấp úng, cô biết phải trả lời câu hỏi của Lục Ngạn như thế nào đây? Chẳng lẽ cô lại nói Trác Du Hiên không đồng ý cho cô giữ đứa trẻ này hoặc hẳn không nhận đứa con của cô? Cô vô thức cần chặt môi, hai tay day day người ở phía trước.
Lục Ngạn nhìn vẻ khó xử của Thẩm Quân Dao, anh cũng không muốn ép cô nói ra những điều mà cô không muốn hoặc không dám nói.
Đợi đến khi nào Thẩm Quân Dao sẵn sàng nói ra, tới lúc đó Lục Ngạn nhất định sẽ ở bên cạnh lắng nghe cô nói.
Lục Ngạn thở dài an ủi cô.
"Thôi được rồi, em không nói cũng không sao, để tôi đưa em đi lấy thuốc."
Thẩm Quân Dao gật đầu đi cùng với Lục Ngạn ra quầy thuốc.
Sau khi lấy đủ số thuốc mà bác sĩ kê đơn, Lục Ngạn lái xe đưa Thẩm Quân Dao trở về nhà.
Vì sợ cô bị lạnh, Lục Ngạn cởi chiếc áo vest ở trên người của mình ra, nhẹ nhàng khoác lên người của Thẩm Quân Dao.
Mặc dù lúc đầu cô đã cố gắng né tránh, Thẩm Quân Dao nghĩ rằng hai người chỉ là bạn, không thân thiết đến nỗi như vậy.
Thế nhưng Lục Ngạn lại nói với cô.
"Bây giờ em là phụ nữ mang thai, không nên để bản thân mình bị lạnh, như thế không tốt cho đứa trẻ đâu.Cho dù đây không phải là chuyên ngành của tôi nhưng tôi biết điều gì nên và không nên làm gì để tốt cho bệnh nhân.Cho nên em hãy ngoan ngoãn nghe lời tôi đi."
Nghe mấy lời nhắc nhở của Lục Ngạn, Thẩm Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174211/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.