Quách Tịnh Kỳ dựa vào người của Trác Du Hiên, cô ta trong lòng của người đàn ông liên tục ngọ nguậy. 
"Du Hiên, hôm nay anh không đi làm à?" 
Trác Du Hiên nhìn cô ta, hắn cười rồi dịu dàng xoa đầu của Quách Tịnh Kỳ. 
"Hôm nay anh không đi làm, anh hôm nay ở nhà với bảo bối của anh đấy: Quách Tịnh Kỳ đánh "yêu" 
lên người của Trác Du Hiên, cô ta õng ẹo nhìn hẳn, mặt hơi nhăn nhó. 
"Anh đúng là tên đáng ghét. 
Miệng anh bôi mật à mà có thể nói ra mấy lời này?" 
Trác Du Hiên khẽ mỉm cười nhìn Quách Tịnh Kỳ, hẳn ta khẽ nhéo lấy bên má căng tròn kia của cô ta, lời nói mang một chút đùa cợt. 
"Anh chỉ nói sự thật thôi bảo bối à! Vì em, anh có thể gác lại toàn bộ công việc ở công ty. 
Bởi vì đối với anh, tiểu Kỳ là quan trọng nhất" 
Quách Tịnh Kỳ hạnh phúc dụi đầu vào ngực của Trác Du Hiên. 
Hôm nay, cô ta mặc một chiếc váy trễ vai, cố tình để lộ ra những dấu vết màu đỏ do Trác Du Hiên để lại hôm qua cho mọi người nhìn thấy. 
Những vết hôn chằng chịt trên cố cùng với hai bả vai của người phụ nữ đó. 
Dường như cô ta đang muốn khẳng định danh phận của mình ở trong nhà này. 
Trác Du Hiên cũng cười, hắn nhẹ nhàng ôm lấy cả cơ thể của Quách Tịnh Kỳ vào trong lòng mình, hai mắt của người đàn ông khẽ khép hờ lại, đầu hắn hơi dựa lên mái tóc mềm mại đen óng của người phụ nữ trong lòng của mình. 
Bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174157/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.