Thẩm Quân Dao rốt cuộc là đã gây thù chuốc oán gì với hắn? Tại sao hắn ta lại có thể nhẫn tâm làm ra chuyện này? Thẩm Quân Dao chỉ biết khóc, khóc đến mức hai mắt sưng vù nhưng chẳng một ai để tâm đến điều đó cả.
Trác Du Hiên sau khi rời khỏi nơi mà Thẩm Quân Dao đang bị nhốt kia, mặt mày hắn vẫn lạnh lẽo như băng.
Hắn ta đang định đi lên nhà thì tiếng chuông điện thoại trong túi của hắn vang lên.
Trác Du Hiên lấy điện thoại từ trong túi của hẳn ra ấn nút nghe, giọng nói vẫn lạnh lẽo đến mức đáng sợ.
"Alo, gọi tôi có chuyện gì?"
"Chào Trác tổng, ngài vẫn còn nhớ tôi chứ? Tôi là Hướng Nghiệp Minh đây."
Khoé môi của Trác Du Hiên hơi cong lên, làm sao hẳn ta không nhớ tên này là ai cơ chứ.
Đây chẳng phải là Hướng Nghiệp Minh, đối thủ một mất một còn với Trác Du Hiên hẳn ở trên thương trường hay sao? Trác Du Hiên chỉ hừ lạnh một người.
"Gọi tôi có chuyện gì?"
Đầu dây bên kia rộ lên tiếng cười vô cùng vui vẻ.
"À, chẳng qua là cuối tuần, công ty tôi có tổ chức một buổi tiệc lớn, tôi chính là muốn mời Trác tổng đây đến chung vui ấy mà"
"Được thôi! Hôm đấy tôi sẽ có mặt đúng giờ!"
Trác Du Hiên lập tức cúp máy, trên môi hẳn vẫn giương lên một nụ cười khinh bỉ cùng hưng phấn.
Hắn cũng muốn xem xem, lần này Hướng Nghiệp Minh là muốn giở thủ đoạn gì để đấu với Trác Du Hiên hẳn đây.
Bên kia, một người đàn ông gương mặt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174140/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.