"Cô được lắm, Thẩm Quân Dao!"
Thẩm Quân Dao cảm thấy run sợ nhìn Trác Du Hiên đang đứng ở trước mặt cô, trên người hắn toả ra khí thế lạnh lẽo đến bức người.
Cô đã rất cẩn thận rồi cơ mà, tại sao lại để cho Trác Du Hiên phát hiện ra cơ chứ? Vả lại, tại sao Trác Du Hiên lại đến đây nhanh như vậy? Thẩm Quân Dao khó hiểu vô cùng, rốt cuộc Trác Du Hiên đã ở đây bao lâu rồi? Trác Du Hiên vẫn đứng ở đó, nhìn gương mặt trắng bệch của người con gái đang hoảng hồn chưa kịp bôi thuốc kia, khoé môi không tự chủ được mà cong lên khiển gương mặt của hẳn càng thêm quyến rũ.
Nhưng khí thể bức người toát ra khiến trong lòng của Thẩm Quân Dao đang không ngừng lo lằng.
Những ngón tay cùng với bả vai cô không ngừng run rẩy.
Sắc mặt của cô tái nhợt hẳn đi! Thẩm Quân Dao khẽ liếc nhìn những lọ thuốc đang rơi vãi trên nền đất kia, sau đó cô bất giác nhìn đến chỗ của Trác Du Hiên.
Thẩm Quân Dao vô thức cắn chặt môi, có thể thấy trong lòng của cô đang lo lắng đến mức đâ nào Trác Du Hiên cứ im lặng như vậy nhìn chảm chằm Thẩm Quân Dao, khiến cho cô cảm thấy bản thân mình cứ như đang ngồi ở trên đống lửa vậy đấy.
Cô bất giác bật ra âm thanh nhỏ bé, ánh mắt cô cứ liên tục liếc nhìn Trác Du Hiên.
"Em không cổ ý...
Em chỉ là...
Em chỉ là...
Không biết vì sao, nhưng có lẽ là do quá mức sợ hãi, vì vậy, Thẩm Quân Dao mới luống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174127/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.