"Cô làm ăn kiểu gì vậy hả? Tại sao cô lại dám đem thứ nước lọc tầm thường này ra mời tôi uống hả? Cô mới đến thì thôi đi, nhưng cô không biết mở miệng hỏi những người khác ở đây là tôi uống gì hay sao? Mau đi pha cho tôi một bình trà hoa nhài mau lên, tôi chỉ uống những thứ thức uống cao sang thôi nghe rõ chưa?" 
Thẩm Quân Dao từ nãy đến giờ chỉ im lặng chịu đựng cơn giận dữ của Trác phu nhân. 
Bản thân vô cùng ấm ức, cô biết rằng nếu cô có hỏi mấy người kia thì bọn họ cũng sẽ không nói đâu, cho nên cô mới liều mạng mang ly nước lọc ra. 
Ai ngờ đâu vị Trác phu nhân này lại không bao giờ uống những thứ nước tâm thường như vậy chứ. 
Ấm ức là thế, nhưng Thẩm Quân Dao vẫn chỉ im lặng mà chịu đựng. 
Bởi vì với cô mà nói, đối đầu với Trác phu nhân, mẹ của Trác Du chỉ có thiệt thòi mà thôi. 
Cho nên cô tốt nhất là không nói gì, tránh những điều không đáng có xảy ra. 
"Cái con nhỏ này, bộ mày điếc hay sao? Tao nói gì từ nãy mày đều bỏ ngoài tai hết đấy hả? Còn đứng trơ cái mặt ra đó làm gì, không mau đi pha trà mau lên!" 
"Dạ thưa phu nhân!" 
Thẩm Quân Dao cũng chỉ biết cúi đầu lễ phép đáp lại. 
Sau đó cô nhanh chóng xoay lưng đi vào bếp pha trà cho người mẹ chồng không bao giờ uống những thứ tầm thường này đây. 
Bà ta vốn là một trong những vị phu nhân cao quý nhất, nghĩ sao bà ta lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174121/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.