Nhìn Thẩm Quân Dao vẫn giữ nguyên trạng thái như vậy, Trác Du Hiên nghiến răng nghiến lợi. 
Người phụ nữ này đúng là muốn chết mài Được, nếu cô ta muốn diễn, Trác Du Hiên sẽ chơi với cô ta đến cùng. 
Trác Du Hiên buông cánh tay của mình ra khỏi tóc của Thẩm Quân Dao, dùng hai cánh tay nhấc bổng thân thế của cô lên, đi một mạch vào phòng tắm. 
Trác Du Hiên hẳn là đang muốn làm điều gì đây? Từ trong phòng tắm, tiếng xả nước phát ra ào ào, hình như là nước đang được bơm vào trong bồn tắm thì phải. 
Đúng là như vậy! Trác Du Hiên đang xả nước vào trong bồn tắm. 
"Thẩm Quân Dao, không phải là cô thích diễn lắm hay sao? Vậy để tôi xem cô cố gắng diễn đến khi nào đây?" 
Tiếng nước xối xả truyền ra từ phía nhà tắm cùng với giọng nói mang theo vẻ lạnh lẽo của Trác Du Hiên khiến cho người ta phải rợn hết cả tóc gáy lên. 
Không gian là một màu im lặng, chỉ có tiếng nước chảy róc rách phát ra từ phía nhà tắm ở phía bên kia mà thôi. 
Không gian thật hiu quạnh. 
Ngoài kia, thành phố đã không còn ánh đèn nào sáng nữa. 
Bao phủ cả thành phố lúc này chỉ là một màu đen tối lạnh lẽo, khiến cho người ta cảm thấy chạnh lòng, cảm thấy thật hiu quạnh. 
Có lẽ con người lúc này đã đi nghỉ hết rồi, ngủ một cách rất an tâm mà không biết ngoài kia đang xảy ra chuyện gì? Họ không biết rằng, ở một căn phòng đèn vẫn còn sáng kia, phá vỡ đi màn đêm lạnh lão, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174076/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.