"Chậc chậc.Thẩm Quân Dao, nếu cô đã tỉnh lại rồi, thì cũng đến lúc thực hiện nghĩa vụ của mình rồi nhỉ?" 
Lời nói của Trác Du Hiên vừa mới dứt, Thẩm Quân Dao lập tức kinh sợ nhìn người đàn ông trước mắt mình. 
Sắc mặt của Thẩm Quân Dao đã trắng lại càng thêm trắng, đôi đồng tử co lại. 
Trên mặt của Thẩm Quân Dao mang theo đầy vẻ sợ hãi. 
Nghĩa vụ của một người vợ? Trác Du Hiên nói những lời này là có ý gì? Thẩm Quân Dao không hiểu, nhưng cô chắc chắn rằng đó là một điều cực kỳ kinh khủng. 
Nhìn gương mặt trắng bệch, mang đầy sự sợ hãi kia của Thẩm Quân Dao, trên khuôn mặt của Trác Du Hiên hiện lên rõ vẻ hài lòng. 
Đôi môi của Trác Du Hiên cong lên tạo thành một đường, giọng nói phát ra từ miệng hẳn khàn khàn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Thấm Quân Dao. 
"Sao nào? Nghe không hiểu hay là cố tình không hiểu? Chẳng phải cô nói cô là vợ tôi sao? Nếu đã là vợ tôi thì phải phục vụ tôi chứ?" 
Thanh âm từ miệng của Trác Du Hiên phát ra mang theo vài phần giễu cợt. 
Trác Du Hiên hắn khinh bỉ người phụ nữ này, phải nói là cực kì ghét bỏ. 
Cả người Thấm Quân Dao bị Trác Du Hiên ghì chặt, khiến cho cô không thể nhúc nhích. 
Hơn nữa, Thẩm Quân Dao cô cũng vừa mới tỉnh dậy, sức lực yếu ớt, làm sao có thể đấu lại với một người đàn ông như Trác Du Hiên cơ chứ. 
Thẩm Quân Dao mấp máy môi, giọng nói phát ra dường như là rất nhỏ. 
Khó khăn lắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174056/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.