Lục Triệt lên lầu thay quần áo rồi đi xuống, cậu mới mười sáu tuổi, chiều cao ít nhất cũng phải 1m84. Thiếu niên mặc một chiếc áo khoác đen, đi đôi bốt cùng màu ôm sát cẳng chân khiến đôi chân trông dài hơn bình thường, trên tay cầm một chiếc mũ bảo hiểm xe mô-tô, trông vừa ngầu vừa đẹp trai.
Tô Diệu nghe thấy cậu nói chuyện điện thoại trước khi ra khỏi cửa: "Bạn gái của tôi? Cô ấy bị làm sao?"
Năm hai cao trung đã có bạn gái rồi, vậy tại sao sau này trong sách lại nói nam chính bị dị ứng với phụ nữ?
"Để chúng ở yên chỗ đó chờ lão tử, mẹ kiếp!" Lục Triệt vội vã đi ra ngoài.
Phong quản gia thấy thế liền biết tiểu thiếu gia nhất định lại muốn ra ngoài gây chuyện rồi, nhưng ông có muốn ngăn cản cũng không được.
Lục tổng không có ở nhà, Tô Diệu lại chỉ là mẹ kế, lúc này không thể trông cậy cô có thể nói cái gì, Lục Triệt càng không có khả năng sẽ nghe cô nói.
Quản gia chú ý tới ánh mắt Tô Diệu rơi xuống trên người Lục Triệt, giống như đang âm thầm quan sát Lục Triệt, ngược lại có chút không yên tâm.
Vị phu nhân này cũng không phải đèn đã cạn dầu, Lục tổng không phải không biết những toan tính trước đây của cô, chỉ hy vọng cô thông minh hơn một chút, đừng đánh chủ ý lên người thiếu gia, nếu không Lục tổng sẽ không bao dung cô nữa.
Lục Triệt đi ra ngoài, nhưng Lục gia rất nhanh lại trở nên bận rộn náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon-toi-tro-thanh-me-ke-cua-nam-chu-trong-tong-tai-van/2657928/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.