Xe của Lục gia chạy thẳng vào trường trung học Minh Đức.
Tô Diệu nhìn những khu giảng đường và sân trường khang trang sạch sẽ qua cửa kính xe, trong lòng không khỏi xúc động. Dù sao thì trong trí nhớ của Tô Diệu, cô mới rời trường cấp ba được hai năm. Trước đây cô học ở một trường cấp ba bình thường, cha mẹ cô ưa thích lối sống giản dị nên không tiết lộ tài sản, cho nên trước khi Tô Diệu 18 tuổi, cô luôn cho rằng nhà mình không có tiền.
Khi còn học cấp ba, Tô Diệu không chịu mặc đồng phục học sinh đàng hoàng, cô nhuộm tóc đeo khuyên tai, mơ ước sau này trở thành minh tinh để cải thiện điều kiện gia đình, vì vậy rất được chú ý trong đám bạn học cùng tuổi. Còn ngày hôm nay, dưới cái nhìn chăm chú của một đám học sinh trung học, Tô Diệu đi đôi giày cao gót bước vào văn phòng giáo viên với tư cách là mẹ kế của Lục thiếu.
Lục Triệt tuỳ tiện ngồi trên ghế, ỷ vào vết thương ở chân, cậu kéo một chiếc ghế không có ai ngồi đến bên cạnh, sau đó gác cái chân bó bột của mình lên. Thiếu niên kiêu căng ngạo mạn, nào có dáng vẻ của một học sinh phạm lỗi đang bị trách phạt?
Rõ ràng rằng, cho dù gây chuyện đánh nhau ở trường học đến mức bị mời phụ huynh, cậu cũng đã tái phạm rất nhiều lần rồi, là một con lợn chết không sợ nước sôi.
Chủ nhiệm lớp Tống Kinh Quốc cũng bó tay với cậu, Lục Triệt căn bản không nghe lời anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon-toi-tro-thanh-me-ke-cua-nam-chu-trong-tong-tai-van/2657922/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.